Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
08-04-2014, 02:37 AM
Bài viết: #1
Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
Dung hay sai, nho ba con phan xet.


Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam


[Hình: attachment.php?aid=8522]




Ảnh: Tác giả Nomadic Matt trong một chuyến du lịch.

Nomadic Matt, người Mỹ, là một tay du lịch “phượt” chuyên nghiệp. Từ năm 2006, anh bỏ việc để trở thành một người lữ hành. Anh lập ra website cùng tên để cổ vũ và đưa ra những lời khuyên cho những ai thích cuộc sống rong ruổi. Những kinh nghiệm du lịch của anh đã được giới thiệu trên các hãng tin, tờ báo lớn của thế giới như CNN, BBC, Yahoo!, Times, New York Times…


Dưới đây là bài viết “Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam” của Nomadic Matt.

[Hình: attachment.php?aid=8523]

Nomadic Matt với BBC / CNN / The Wall Street Journal / Time / Travellers Mag.

Năm 2007, tôi đi du lịch đến Việt Nam và khi quay về, tôi thề sẽ không bao giờ trở lại. Chỉ khi gặp một cô gái thực sự muốn đi hoặc phải đi công tác, tôi mới quay lại Việt Nam lần hai. Ai biết trước tương lai thế nào nhưng hiện tại tôi không hề muốn quay trở lại. Điều tệ hại nào ở Việt Nam – đất nước duy nhất tôi yêu thích?

Vâng, tôi nghĩ thời gian sẽ trả lời cho bạn.

Câu trả lời đơn giản là chẳng ai muốn quay lại nơi mà mình bị đối xử tệ bạc Khi ở Việt Nam, tôi liên tục bị dân địa phương chèo kéo, chặt chém, lừa gạt và xử tệ.

Người bán hàng rong cố chặt chém tôi. Cô bán bánh mì không trả lại tiền thối, người bán đồ ăn “chém” đắt gấp ba lần dù tôi thấy rõ người khách trước mặt trả bao nhiêu tiền, hay các tài xế taxi gian lận quãng đường đến trạm xe buýt. Khi mua áo thun ở Hội An, ba phụ nữ giữ cửa hàng lại, kéo áo sơ mi đến lúc tôi mua một món gì đó.

Du ngoạn Vịnh Hạ Long, những nhà điều hành tour quá số khách và không có nước uống trên thuyền, do đó, những khách phòng đơn đột nhiên thấy mình có thêm bạn cùng phòng … thỉnh thoảng cùng giường!

Một trong những trải nghiệm tệ nhất là đến đồng bằng sông Cửu Long. Tôi đang bắt xe buýt về thành phố Hồ Chí Minh. Tôi khát nên đi mua một món đồ uống phổ biến ở Việt Nam – nước, chanh, phụ gia và đường trong một túi nilon, nhưng cô bán nước đã lừa dối trước mặt tôi.

“Cô ấy nói với bạn bè sẽ chặt chém và lừa gạt vì anh là người da trắng”, anh bạn Mỹ gốc Việt mới quen nói. “Cô ấy nghĩ anh không để ý”. “Thứ này thực ra giá bao nhiêu? ” Tôi hỏi anh. Tôi trả đúng số tiền, nói cô là người xấu và bỏ đi. Thứ tôi quan tâm là lời nói thiếu tôn trọng, không phải tiền.

Chắc chỉ mình tôi có trải nghiệm tệ hại và Việt Nam thực sự tuyệt diệu. Chỉ mình tôi xui xẻo, gặp những người đó vào ngày nghỉ. Tuy nhiên, vô số du khách khác gặp chuyện giống tôi. Khó ai có chuyện hay có lẽ đã giải thích tại sao 95% du khách không quay lại. Tất cả đều kể chuyện bị lừa đảo hoặc bịp bợm. Họ cũng cảm thấy không được chào đón.

Tôi chứng kiến nhiều người gặp rắc rối ở Việt Nam. Bạn tôi mua chuối và người bán hàng bỏ đi mà không trả tiền thối. Tại siêu thị, họ trả sô-cô-la thay tiền thối. Hai bạn tôi đã ở Việt Nam 6 tháng, dù thành “dân địa phương” vẫn cứ nói Việt Nam thô lỗ. Hàng xóm không thân tình. Họ luôn là người ngoài cuộc. Thậm chí những người gặp gỡ hàng ngày cũng là xa lạ. Trải nghiệm của tôi hầu như không phải ngoại lệ, dù đi đến đâu đi nữa.

Rất nhiều người nghĩ người Việt Nam thực sự tốt. Họ rất thích chuyến đi làm tôi tự hỏi tại sao trải nghiệm lại khác biệt nhau đến thế. Điểm chú ý là đa số du khách trải nghiệm tốt đi du lịch sang trọng, còn lại là khách ba lô và khách bình dân. Sự kỳ lạ đó củng cố câu chuyện tôi nghe.

Ở Nha Trang, tôi gặp một giáo viên tiếng Anh sống tại Việt Nam nhiều năm. Ông nói người Việt được dạy rằng tất cả các vấn đề đều do người Tây gây ra, đặc biệt là Pháp và Mỹ, và người phương Tây “nợ” người Việt Nam. Họ mong khách Tây tiêu tiền ở Việt Nam, nên khi thấy du khách tiết kiệm từng xu, họ buồn bã và nhìn vào trên ba-lô và đối xử tệ. Những người tiêu tiền, tuy nhiên, có vẻ được đối xử khá tốt. Tôi không biết điều này có đúng hay không nhưng với những gì tôi thấy, nó có ý nghĩa nhất định.

Tôi không đánh giá về đất nước hay con người Việt Nam. Tôi không tin mọi người dân đều xấu xa, thô lỗ. Tôi chỉ phản ánh trải nghiệm du lịch. Ba tuần tôi ở Việt Nam không thể nói lên tất cả. Tại sao tôi muốn ở lại đất nước đối xử như thế với tôi? Tại sao tôi lại muốn quay lại? Tôi không quan tâm mình bị chặt chém. Không phải về tiền. Tôi rất vui khi trả nhiều tiền hơn – một đô la giúp ích chọ họ nhiều hơn cho tôi.

Nhưng tôi là một khách ba lô không có nghĩa tôi đáng được tôn trọng ít hơn người khác. Tôi không mong được tiếp đãi như ông hoàng, chỉ cần tôn trọng cơ bản mà thôi. Và tôi chưa thấy mình được tôn trọng ở Việt Nam. Họ nhìn tôi như thể “một con lừa” để lừa bịp. Người thô lỗ ở khắp mọi và sự bất lương cũng vậy, song tôi không bao giờ trở lại Việt Nam để mình khỏi phải cảm thấy nó quá tồi tệ.



Momadic Matt họp báo Traveller Magazine về VN đánh đàn bà nơi chổ hiểm..

Điều quan trọng là tôi nhìn thấy công an Việt Nam rất thích đánh người biểu tình , phản đối một điều gì đó với chính phủ.

Như tại Hà Nội , tôi nhìn thấy một đám đông đang la ó , chống đối Trung Quốc chiếm hải đảo gì đó ngoài khơi Việt Nam . Tôi hỏi vụ gì thì người kế bên nói là chống Trung Quốc lấn chiếm đảo Hoàng Sa của Việt Nam.

Chừng vài phút sau thì ba xe công an chạy đến . Họ bao vây đám đông , có vài công an mặc thường phục lẩn vào đám đông.

Họ lôi kéo một số người đang cầm bảng ghi lớn là Chống Trung quốc chiếm đảo Việt Nam...

Một anh công an thường phục , đằng sau đi tới , danh dùng sức mạnh thoi vào âm hộ của một phụ nữ trong đám biểu tình .

Cú thoi mạnh vào âm hộ của tên công an , làm phụ nữ ôm bụng đau đớn vô cùng , còn anh công an ấy mặt rất vui , lẩn vào đám đông mất dạng.

Đây là một hành động của một người bị bệnh cuồng dâm , thích gây đau đớn cho đàn bà trước khi giao hợp .

Người cuồng dâm ấy lại là công an khu vục bờ Hồ Hoàn Kiếm.

Tôi không biết có nhiều công an Việt Nam có chứng bệnh nầy hay không , nhưng tôi thấy báo chí có đăng hình nạn nhân bị công an tra tấn tàn bạo. Họ đánh nạn nhân vào bắp đùi và hạ bộ rất thường xuyên . Nhiều phụ nữ ấy , bị tra tấn không dám trưng bày cho báo chí hay thân nhân để chụp hình thưa kiện công an . Họ sợ xấu hổ với xóm làng vị bị công an đánh vào âm hộ của mình.



Một phụ nữ bị công an đánh vào hạ bộ và âm hộ . Nạn nhân chết khi về nhà.



Phụ nữ Nha Trang bị công an đánh vào ngực và tay .
Có thể xâm phạm tình dục nạn nhân.

Công an Việt Nam đa số mang hội chứng cuồng dâm khi tra tấn phụ nữ, đều được cấp trên bỏ qua không truy tố ra pháp luật .

Hầu hết những phụ nữ nạn nhân , khoảng 80 % đều bị công an Việt Nam hãm hiếp hay đánh vào âm hộ phụ nữ lấy làm vui sướng .

Chưa thấy công an nào bị ra tòa án xử phạt cả.

Vậy bạn đi du lịch Việt Nam , nếu là phụ nữ thì rất cẩn thận chuyện công an Việt Nam bị hội chứng cuồng dâm như kể trên .

Nhưng đừng thấy tôi không thích Việt Nam mà bạn không đi. Đây là trải nghiệm của tôi, còn bạn nên tự mình đi thử để trải nghiệm. Và nếu bạn không đi vì bài báo này , tôi sẽ tìm và lôi bạn đến đó!

T. Ito dịch từ web site của Normadic Matt .


File đính kèm Thumbnail(s)
       


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 1 thành viên cám ơn cho post này:
MyHang (08-04-2014 12:43 PM)
08-04-2014, 09:10 PM
Bài viết: #2
RE: Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
Tạm cho chút ý:
Anh chàng này đi du lịch năm 2007 thì cái phân biệt dân ngoại và nội rỏ quá rồi giờ bớt hẳn nhiều, nhưng có lẽ anh chàng này đi du lịch balo6 nà muốn phục vụ theo kiểu đại gia chăng > cái này thì còn lâu mới được.
Người Nam ra bắc mà còn phải bị chặt chém nữa là nhưng đó là tại không chịu hỏi giá và tham khảo trước.
Cướp giật và chèo kéo nước châu Á nghèo là phải vậy , anh ta qua ngay Ấn xem sao có thấy tệ gấp mấy lần VN không.
Dù rằng sự thân thiên nơi xứ Bắc không bằng trong Nam nhưng cũng đâu phải người Việt nào cũng thế .
Giờ này các anh Balô qua còn muốn kiếm ăn tại VN mà?
An ninh thì làm sao đảm bảo hết mọi ngóc nhách , mọi nẻo đường, Giờ thì nạn cướp giật tại tp Hcm bớt nhiều rồi, chỉ còn những trn6 ma túy liều thôi.
Trong vần đề về các CA hành sự, tác giả nói theo kiểu một chiều quá > hình như dóc tồ ở VN vài tuần mà biết hết mọi việc là quá dóc. Anh này có lẽ tới đâu cũng chả vừa lòng đâu. xem cái việc đánh xong chạy là biết ý anh chàng này ra sao rồi.
CÂU TRÃ LỜI LÀ TẠI SAO CÓ NHIỀU NGƯỜI MUỐN QUAY VỀ VÀ NHIỀU NGƯỜI NGOẠI QUỐC MUỐN LẬP NGHIỆP VN ???
THANK YOU
[-] dieuquang được 2 thành viên cám ơn cho post này:
MyHang (09-04-2014 03:10 PM), baothai (10-04-2014 08:17 AM)
10-04-2014, 08:48 PM
Bài viết: #3
RE: Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
Cám ơn Dượng Hai đã chia sẻ thông tin. Có thể đây là những điều mà tác giả mắt thấy tai nghe. Hơn nữa là người ngoại quốc chỉ đi du lịch thì đâu có thấu hiểu hết mọi thứ mọi việc. À sẵn thì con cũng hỏi Dượng luôn. Thỉnh thoảng tờ vnexpress có đăng những tin như dân oan, dân xuống đường biểu tình chống Trung cộng bị công an đánh đập dã man, có người đã thiệt mạn. Sau đó tờ báo điện tử nầy bị khoá, và bài viết bị gỡ xuống. Ký giả ngoại quốc ở VN rất nhiều, họ cũng đưa những tin nầy. Theo Dương thì những tin tức nầy như thế nào, như vụ Cù Hà Huy Vũ, hay Bùi Minh Hằng chẳng hạn. Chỉ vì con muốn tìm hiểu thông tin nên mới hỏi Dượng. Vì đây cũng là chuyện chính trị, an ninh xã hội nên nó cũng là những vấn đề rất nhạy cảm, không khéo thì bị buộc tội như chơi.


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
13-04-2014, 02:09 PM
Bài viết: #4
RE: Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
Ok , chỉ vắn tắt thôi, báo chí VN lúc náy như đám vịt trời thiếu tin tức nên từ tin lá cải tới tin chính trị chính anh ai cũng thích đăng lên. thực tại việc dùng vủ lực một > được thổi phồng mười,CA hành sử sai thì là cơ hội cho báo khai thác > lý do giờ VN được tự do báo chí quá mức cần thiết và trình độ buông lỏng quản lý dở nên cái hay thì không được khai thác cái dở thì bị lột trần . Nều việc mà tác giả nói tồn tại như cái luận điệu nhân quyền thì ông Nguyễn cao Kỳ có về được không và chết có được làm chay tăng ở Vỉnh Nghiêm được không ?. Tham nhũng và nghèo nàng là vấn nạn chung của các nước đang phát triển mà.SỐNG MÀ CHỈ NHÌN NHỮNG CÁI TIÊU CỰC THÌ CÓ LẺ TÁC GIẢ SỐNG Ở CÁC NƯỚC TÂN TIẾN CŨNG KHÔNG VỪA LÒNG ĐÂU. STOP VẤN ĐỀ TẠI ĐÂY NHÉ > TRANG NHÀ NÊN NHỮNG GÌ DÍNH VỚI CHÍNH KIẾN TA CHO VÀO SỌT VẬY ok?
THANK YOU
[-] dieuquang được 3 thành viên cám ơn cho post này:
MyHang (13-04-2014 02:49 PM), baothai (14-04-2014 10:54 AM), langtrang (14-04-2014 07:06 PM)
14-04-2014, 10:56 AM
Bài viết: #5
RE: Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
Cám ơn Dượng nhiều.


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
14-04-2014, 07:15 PM
Bài viết: #6
RE: Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
Tin
MH 370 ko hay ti nao Bao oi !

Batting EyelashesHãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường.Batting Eyelashes
THANK YOU
15-04-2014, 09:33 AM
Bài viết: #7
RE: Tại sao tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam
Tin vit do ma Cau, toan noi nham


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 1 thành viên cám ơn cho post này:
dieuquang (15-04-2014 12:07 PM)
 


Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 1 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS